Home

Friday, December 25, 2020

Clinton : Lời thú tội của kẻ sát nhân và tội ác liên quan đến cặp đôi quyền lực Clinton - Kỳ 3

Nhắc đến vụ scandal của cựu Tổng thống Bill Clinton, hẳn ai cũng nghĩ đến vụ bê bối tình dục trong Nhà Trắng giữa vị Tổng thống và thực tập sinh Monica Lewinsky. Thực tế, trong sự nghiệp chính trị của mình, Bill Clinton luôn phải đối mặt với nhiều cáo buộc liên quan đến tình ái, các phi vụ làm ăn mờ ám và đặc biệt là một danh sách dài những người đã chết một cách đáng ngờ như bị đâm, bị bắn, một số được cho là tự tử, số khác bị thiệt mạng trong các vụ hỏa hoạn, rơi máy bay, nổ xe và tai nạn kinh hoàng. Tất cả những người vắn số này đều có dính líu tới nhà Clinton. 

---> Xem lại: Kỳ 1 & Kỳ 2 

Lời dẫn:

Bill Clinton đã thực sự lạm dụng phụ nữ, và Hillary đã bắt nạt, tấn công và làm nhục các nạn nhân của ông ta.”

 - Donald Trump (8/10/2016)

“Theo nhiều nhân chứng từ từ lộ diện, những cuộc hoan ái bằng ma túy hầu như không phải là thú vui nhục dục duy nhất của thống đốc... Hồ sơ của cảnh sát chứa đầy các cáo buộc về hoạt động ma túy, liên quan đến tội phạm có tổ chức, và thậm chí giết người với cáo buộc có sự tham gia của một doanh nhân Arkansas nổi tiếng và một số người ủng hộ thân cận nhất của thống đốc.”

- Roger Morris (nhà sử học, nhà báo)

Trong trích đoạn trên, Roger Morris đã nhắc đến thống đốc bang Arkansas chính là Bill Clinton. Roger Morris là nhà sử học, nhà phân tích chính sách đối ngoại và là một nhà báo nổi tiếng. Ông từng là thành viên của Hội đồng An ninh Quốc gia dưới thời Tổng thống Lyndon Johnson và Tổng thống Richard Nixon. Ông cũng từng hai lần giành giải Phóng viên điều tra và giải thưởng quốc gia dành cho Biên tập viên xuất sắc về báo chí điều tra. 

-------------------------------------------------------------------------------------------------

Cũng cần lưu ý rằng trước khi đắc cử Tổng thống vào năm 1992, Bill Clinton từng là Tổng Chưởng lý bang Arkansas (giai đoạn từ 1977-1979), là Thống đốc bang Arkansas (1979-1981). Bill Clinton tái đắc cử Thống đốc giai đoạn từ năm 1983 đến năm 1992, và đây cũng là thời điểm đã xảy ra vụ án nổi tiếng bi thương với cái chết tức tưởi của hai cậu thiếu niên Don Henry và Kevin Ives. Trong những năm Bill Clinton giữ chức vị tại Arkansas, tiểu bang này đã xảy ra nhiều vụ tai tiếng với hàng loạt nạn nhân bị chết một cách bí ẩn và vô lý!

Sân bay nhỏ tại thị trấn heo hút Mena trở nên “lừng danh” nước Mỹ

Tháng 1/1995, mục Outlook của tờ Washington Post chuẩn bị xuất bản một bài báo dài kỳ của đồng tác giả Roger Morris và Sally Denton, dựa trên cuộc điều tra của Roger Morris tại bang Arkansas để thu thập tư liệu cho cuốn sách của ông: “Partners in Power: The Clintons and their America” (Đối tác quyền lực: Nhà Clinton và nước Mỹ). Sau 11 tuần bị trì hoãn đăng tới ba lần, dưới sự kiểm duyệt khắt khe của các biên tập viên của tờ Washington Post, đến phút cuối bài báo đã bị hủy bỏ. 

Vì sao bài báo lại bị hủy đăng? Có thể bài báo đã đề cập đến một địa danh tai tiếng nhất nước Mỹ trong những năm 1980: Sân bay quốc tế Mena ở bang Arkansas. Đây được cho là nơi tập kết các hoạt động vận chuyển vũ khí bí mật cho quân đội Nicaragua và ở chiều ngược lại, ma túy đã được tuồn lậu trở lại nước Mỹ, và phải chăng có sự đồng thuận của Thống đốc Bill Clinton?

Một tài liệu FBI công bố chỉ ra rằng, Barry Seal - một phi công của hãng hàng không thương mại Trans World Airlines đã trở thành trùm buôn lậu ma túy cho băng đảng Medellín Cartel. Viên phi công này đã sử dụng sân bay quốc tế Mena cho hoạt động buôn lậu ma túy vào đầu những năm 1980.

Sau khi bị bắt, Barry Seal đã thừa nhận buôn lậu một lượng lớn cocaine từ Colombia vào Mỹ và chấp nhận ra làm chứng trước Thượng viện Mỹ trong nhiều vụ án quan trọng về ma túy. Tuy nhiên vào tháng 2 năm 1986, Barry Seal đã bị bắn chết trong một trận “mưa đạn” súng máy ở bên ngoài khu nhà quản chế. 

Bill Clinton là thống đốc Arkansas trong suốt thời gian phi công Barry Seal sử dụng sân bay Mena làm nơi tập kết trung chuyển ma túy, và ông ít đề cập đến sự hiện diện của trùm buôn lậu ma túy này. Ngoài ra, người em trai cùng mẹ khác cha của Bill Clinton là Roger Clinton đã bị cảnh sát bắt giữ vì tội phân phối cocaine, và Roger Clinton khai báo rằng ông ta đã nhận ma túy từ ông chủ của mình, Dan Lasater.  

Điều trùng hợp là, Dan Lasater - một doanh nhân giàu có bị kết án về tội phân phối ma túy cũng là người ủng hộ tài chính 16.000 đô la cho các chiến dịch tranh cử của Bill Clinton và có tình bạn thân thiết với bà Virginia Kelley, mẹ của Bill Clinton. Ngoài ra, người quản lý chiến dịch tranh cử của Bill Clinton cũng nhận được được khoản thanh toán 200.000 đô la từ Dan Lasater. 

Không chỉ thế, cái chết tức tưởi của hai thiếu niên Kevin Ives và Don Henry vào năm 1987, có liên quan đến những phi vụ mờ ám ở sân bay Mena - dưới thời Thống đốc Bill Clinton - đã trở thành một trong những vụ án bí ẩn và thảm khốc nhất trong lịch sử  bang Arkansas.

Đêm bi thảm 

Vào đêm 23/8/1987, đôi bạn thân Don Henry (16 tuổi) và Kevin Ives (17 tuổi) rủ nhau đi săn nai trong khu rừng rậm dọc theo tuyến đường tàu hỏa ở thị trấn Byrant, thuộc Hạt Saline, bang Arkansas.

Vào lúc 4h25 sáng, một đoàn tàu chở hàng 75 toa với trọng tải 6.000 tấn đang trên đường vận chuyển hàng đêm như thường lệ đến thủ phủ Little Rock (bang Arkansas), và khi đến thị trấn Byrant, người lái tàu đã phát hiện thấy từ xa có chướng ngại vật. Ông sớm nhận ra có hai người nằm song song trên đường ray. Dù đã nhấn còi diesel nhiều lần, nhưng họ không hề có phản ứng gì khiến người lái tàu buộc phải cho dừng tàu khẩn cấp. Nhưng đã quá muộn. Thời điểm ấy, con tàu được cho là đang di chuyển với tốc độ hơn 80km/giờ.

Bê bối pháp y

Giám định pháp y của bang Arkansas khi ấy là Tiến sĩ Fahmy Malak do thống đốc Bill Clinton chỉ định, là người đầu tiên khám nghiệm thi thể Don Henry và Kevin Ives. Ông ta xác định cả hai đã hút khoảng 20 điếu cần sa đến nỗi bị hôn mê bất tỉnh trên đường ray tàu hỏa. Fahmy Malak kết luận cái chết của hai cậu bé là TỰ SÁT NGẪU NHIÊN. 

Cha mẹ của nạn nhân Kevin Ives đã không đồng ý với kết luận của bác sĩ Malak và quyết định thuê điều tra viên tư nhân. Và từ đây, hàng loạt những điều kỳ lạ đã xảy ra. 

Nơi đầu tiên mà điều tra viên muốn làm làm sáng tỏ uẩn khúc chính là Sở cảnh sát hạt Saline. Thật ngạc nhiên, cảnh sát từ chối và chỉ đến khi gia đình Kevin Ives tổ chức họp báo công khai, yêu cầu Sở cảnh sát mở lại hồ sơ vụ án thì lúc đó cảnh sát mới miễn cưỡng hợp tác. 

Công tố viên Richard Garrett đã yêu cầu khai quật thi thể hai cậu bé để khám nghiệm lại. Hạt Saline đã chỉ định Tiến sĩ Joseph Burton, một giám định pháp y hàng đầu của bang Georgia, và vào tháng 4/1988, họ đã trưng ra các bằng chứng khoa học cho thấy hai cậu bé có khả năng bị chết trước khi bị tàu hỏa cán. Khám nghiệm cũng cho thấy cả hai nạn nhân chỉ sử dụng một lượng nhỏ cần sa không đủ để gây “bất tỉnh” dẫn đến cái chết NGẪU NHIÊN như kết luận của bác sĩ Malak, mà thay vào đó họ đưa ra phán quyết là "Án mạng có thể xảy ra".

Cuộc khám nghiệm lần thứ ba và cũng là lần cuối cùng cho thấy Don Henry có nhiều vết đâm bằng dao ở ngực, trong khi Kevin Ives bị đánh vào đầu bằng một vật dường như là báng súng. Phán quyết khám nghiệm lần thứ ba của Tiến sĩ Joseph Burton đã xác định cái chết của hai thiếu niên là do bị: SÁT HẠI. 

Cuối năm 1988, đại bồi thẩm đoàn đã thay đổi phán quyết từ TỰ SÁT thành GIẾT NGƯỜI. Đó là một chiến thắng cho người thân và bạn bè của hai nạn nhân. 

Thật không may, vụ án tiếp tục rơi vào bế tắc và gia đình của hai nạn nhân cho đến ngày hôm nay vẫn chưa có câu trả lời về những gì đã xảy ra với con của họ vào đêm 23/8/1987. 

Ai đã che đậy cái chết của họ? Nhiều người tin rằng, hai cậu bé đã vô tình chứng kiến ​​một vụ buôn bán ma túy khổng lồ tại sân bay Mena - một phần của đế chế cocaine khét tiếng dưới thời Thống đốc Bill Clinton, và vì vậy cả hai buộc phải câm lặng vĩnh viễn.

Không nản chí

Linda Ives - mẹ của nạn nhân Kevin Ives vẫn tiếp tục đấu tranh đòi lại công lý cho con trai mình bất chấp nhiều hiểm nguy rình rập.

Bà Linda Ives đã đệ đơn kiện theo Đạo luật Tự do Thông tin (FOIA) để tìm hiểu xem con trai bà là Kevin Ives (17 tuổi) đã bị sát hại như thế nào tại 8 cơ quan liên bang và 3 cơ quan thực thi pháp luật có trụ sở tại Arkansas, yêu cầu quyền truy cập vào tất cả các tài liệu lưu trữ liên quan đến con trai bà, hoặc Barry Seal, một phi công bị ám sát vào năm 1986.

Tuy nhiên vào tháng 11/2017, thẩm phán liên bang đã bác hầu hết các yêu cầu trong đơn kiện của bà Linda Ives. Bất chấp có khá nhiều bằng chứng cho thấy đây là một vụ sát hại có chủ đích, qua lời kể của các nhân chứng, vụ án vẫn trong ngõ cụt. 

Bằng chứng hớ hênh 

Theo Stephen Shroyer, kỹ sư và là người lái tàu hỏa liên quan đến vụ tai nạn cho biết, ông nhìn thấy hai cậu bé dường như nằm bất động và trên thân được che bởi một tấm bạt màu xanh lá cây. Ngoài ra, ông còn thấy khẩu súng trường 22 của Don Henry đặt cạnh đường ray tàu hỏa. 

Tuy nhiên tấm bạt màu xanh không được đề cập trong hồ sơ vụ án. Ngoài ra tư thế nằm của hai nạn nhân giống hệt nhau, ở cùng một vị trí song song trên đường ray, và điều này rất khó xảy ra trong trường hợp cả hai bị “bất tỉnh” vì cần sa. Tư thế này có vẻ giống như ai đó đã đặt nạn nhân vào vị trí đó.

Nhiều chuyên gia y tế cũng phản đối kết luận đầu tiên của bác sĩ pháp y Malak. Họ lập luận rằng rất ít khả năng việc hút cần sa dẫn đến bị "bất tỉnh”. Vì vậy họ đặt câu hỏi: Làm thế nào hai cậu bé hút cần sa nhiều đến mức cả hai đều ngủ tới mức bất động, bất chấp âm thanh cường độ lớn của  còi tàu và sự rung chấn khi con tàu đang lao thẳng vào họ?

Cha của Don Henry cũng không tin rằng con trai ông đặt khẩu súng trường lên mặt đường ray rải sỏi, vì sinh thời cậu bé rất nâng niu khẩu súng và luôn sợ nó bị trầy xước.

Một tuần trước khi xảy ra án mạng, các nhân chứng đã nhìn thấy một người đàn ông mặc quân phục lởn vởn ở gần đường ray tàu hỏa. Người dân đã gọi cho cảnh sát thông báo trường hợp nghi vấn lạ mặt này. Khi một sĩ quan cảnh sát tiếp cận, người đàn ông lạ mặt đã nổ súng vào viên cảnh sát rồi bỏ chạy. Vào đêm hai cậu bé tử vong, người ta lại nhìn thấy người đàn ông này xuất hiện ở một con đường gần khu vực hiện trường vụ án. Tuy nhiên, tình tiết này cũng bị các nhà chức trách bỏ qua và nhân vật bí ẩn này đã không bao giờ được điều tra tìm kiếm.

Sự che đậy của cảnh sát

Một nhân chứng địa phương xác nhận vào đêm xảy ra vụ án mạng, anh ta đã nhìn thấy hai cảnh sát đánh đập các cậu bé trong bãi đỗ xe tại một cửa hàng tiện ích trước khi lôi chúng lên một chiếc xe tải và lái đi. Tuy nhiên, nhân chứng này không xác nhận được hai cậu bé đó có phải là Kevin và Don hay không.

Sở cảnh sát địa phương cũng cho rằng, hai cậu bé đã tình cờ chứng kiến hoạt động thả ma túy ở sân bay Mena và đã bị hại sát. Cần lưu ý, thị trấn Bryant là một trung tâm buôn bán ma túy và hai cậu bé đã phải “trả giá” chỉ vì đi săn nai nhầm địa điểm và sai thời điểm.

Năm 1995, cuộc điều tra chính thức khép lại mà thủ phạm vẫn không bị bắt hay xác định danh tính. Gia đình của hai cậu bé vẫn không bỏ cuộc và vẫn tiếp tục các cuộc điều tra riêng, với hy vọng một ngày vụ án sẽ được sáng tỏ và những kẻ thủ ác phải đền tội trước công lý. 

Don Henry (16 tuổi) và Kevin Ives (17 tuổi).
Don Henry (16 tuổi) và Kevin Ives (17 tuổi).

Nhân chứng bất ngờ

Hơn 30 năm sau ngày hai cậu bé bị sát hại, một cựu đô vật chuyên nghiệp tên là Billy Jack Haynes tuyên bố rằng ông ta đã chứng kiến ​​vụ sát hại này vào ngày 23/8/1987. 

Ngày 23/1/2018, trong cuộc phỏng vấn với người dẫn chương trình Doc Washburn (KARN-FM), cựu đô vật cho biết ông ta đã chứng kiến ​​vụ giết người và quay video về cái chết của hai cậu bé. Khi được hỏi liệu Billy Jack Haynes có đủ bằng chứng để chứng minh ông ta có mặt trong đêm đó không, Haynes tuyên bố ông ta đã quay video dài 8 giây cho thấy đoàn tàu nghiến qua thi thể Kevin Ives và Don Henry.

Cựu đô vật giải thích ông ta từng là một kẻ buôn ma túy từ năm 1977,  và được giới thiệu với một "chính trị gia buôn ma túy từ Arkansas". Nhiệm vụ của anh ta là quay phim ghi lại cảnh máy bay thả những bọc ma túy xuống đất, bắt những kẻ tình nghi trộm ma túy và cuối cùng là giết họ.

“Vào tháng 8 năm 1987, tôi được giới thiệu qua điện thoại với một chính trị gia ở bang Arkansas và người ấy hỏi liệu tôi có thể canh chừng tại một điểm tập kết ma túy ở Arkansas hay không. Chính trị gia đó nghi ngờ một số bọc ma túy đã bị đánh cắp."

Ngày 21/8/1987, hai ngày trước khi Ives và Henry qua đời, Haynes đang thi đấu ở thành phố Detroit (Michigan) thì nhận được một cú điện thoại từ Arkansas nhờ ông ta theo dõi các vụ thả ma túy tại điểm tập kết tại sân bay Mane.

Haynes kể rằng, vào lúc nửa đêm những chiếc máy bay thường thả những chiếc dù có túi vải chứa ma túy dọc theo tuyến đường ray xe lửa gần tuyến Pulaski /Hạt Saline và đã xảy ra một vụ mất cắp ma túy. Haynes được thuê đến canh chừng để chấp dứt tình trạng này.  

Theo Haynes, vào đêm 23/8, có ba thành viên của cơ quan thực thi pháp luật, hai luật sư, một chủ câu lạc bộ và hai người lạ mặt đi trên một chiếc xe tải có mặt tại điểm tập kết ma túy. Đột nhiên họ nghe thấy tiếng súng nổ, và rồi hai người trong nhóm nhảy lên xe rồi phóng đi.

20 phút sau bọn họ trở lại cùng với hai cậu bé. Billy Jack Haynes cho biết hai người đó đã ném bọn trẻ xuống đất và một cậu bé đã bị đánh đến chết. 

Haynes kể lại rằng nhóm đã nhận được mệnh lệnh qua điện thoại của "chính trị gia tội phạm" không được phép để lại “bất kỳ nhân chứng nào”. Vì vậy, một người trong nhóm đã đâm chết cậu bé còn lại. 

Haynes thừa nhận ông ta không giết hại hai cậu bé, nhưng đã tham gia vào việc dựng hiện trường giả và đặt hai nạn nhân ở giữa đường ray tàu hỏa. Haynes nói: “Tôi không muốn làm điều đó, nhưng nếu tôi không làm vậy vào lúc đó, tôi sẽ bị bắn chết” .

Năm 2016, cựu đô vật Billy Jack Haynes đã đến gặp cha mẹ của Kevin Ives, và xin lỗi họ, đồng thời cung cấp tên của tất cả những người liên quan cho thám tử tư của gia đình cậu bé.

Keith Rounsavall - một thám tử cảnh sát nghỉ hưu hiện đứng đầu đội ngũ điều tra viên theo đuổi vụ án của gia đình Kevin Ives đã phát biểu: “Ông ấy (cựu đô vật Haynes) đang tự đặt mình vào tình thế nguy hiểm..., không chỉ có thể bị mất tự do mà còn cả tính mạng của ông ấy. Đó là lý do tại sao tôi tin ông ấy”.

Ông Rounsavall cho biết hiện giờ Billy Jack Haynes cũng lo lắng cho tính mạng của ông ta sau khi thú nhận, bởi đã có nhiều người liên quan đến vụ án này đã bị gây khó dễ trong quá trình tác nghiệp, điều tra, bị sát hại hoặc bị chết trong những trường hợp đáng ngờ trong suốt 30 năm qua. 

No comments:

Post a Comment