Tại vì sao…
Kể em nghe… không phải để em buồn
Kể em nghe… gợi lại chút nhớ thương
Bạn bè Anh có những thằng rất trẻ
Chưa hai mươi đã gục giữa chiến trường
Tay cầm súng chưa một lần hân hạnh
Vuốt tóc người yêu nói tiếng giã từ
Trang vở học trò ửng hồng mắc cỡ
Lời tỏ bày còn luống cuống ngất ngư
Thế mà vẫn cứ lao vào cõi chết
Với Quê Hương chẳng một chút ngại ngùng
Người lính Cộng Hòa thật tình như thế
Tại vì sao… Em có biết hay không
Gởi tặng em lại một ngày nghiệt ngã
Của bọn anh trong năm tháng điêu tàn
Những phần đất… với em không xa lạ
Em đâu ngờ… sao đến đổi lầm than
Một bé thơ ôm cứng bầu sữa mẹ
Mẹ bé chết rồi bé vẫn không hay
Một sân trường đón bình minh trong vắt
Pháo đạn thù cướp bao tuổi thơ ngây
Đâu còn gì để phân vân em nhỉ
Bọn anh đi chỉ lấy lại ước mơ
Mọi chấp nhận không so đo tính toán
Như… nhớ thương vẫn cứ đợi cứ chờ
Trạch Gầm
No comments:
Post a Comment